[Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất]
Chương 5452: Sấm gió gào thét
Nhưng trùng hợp thay, Lâm Vãn lại đến từ Hoang Cổ Vực cạnh tranh đầy khốc liệt, lại còn là thiên tài xuất chúng từng tung hoành chiến trường Hoang Cổ. Những biến hóa như thế này vẫn chưa đủ khiến nàng ta luống cuống tay chân.
Quả nhiên, Lâm Vãn chỉ khựng lại một chút rồi nhanh chóng tìm được cách xử lý.
Thân thể nàng ta lơ lửng tựa lông hồng mềm mại như một tờ giấy, quỷ mị quái dị còn hơn cả Lam Hồng Diễm.
Không bao lâu sau, chính Lam Hồng Diễm lại rơi vào thế khó, đủ loại cảnh tượng kỳ lạ liên tiếp bị phá vỡ.
Thậm chí âm luật cũng xuất hiện khe hở, khí tức dần trở nên bất ổn.
"Lâm sư tỷ sắp thắng rồi!"
"Thua liền ba trận, cuối cùng cũng sắp gỡ lại được một trận rồi!"
Đệ tử cung Thiên Hương phấn chấn han lên, gương mặt dần dần nở một nụ cười, ba trận thua liên tục trước đó thật sự khiến bọn họ khó chịu vô cùng.
Lâm Nhất hơi nhíu mày, vẻ mặt thoáng lộ chút bất an.
"Sao vậy?'
Lạc Thư Di thay Lam Van sắp thắng, gương mặt vừa mỉm cười thì nhìn thấy nét mặt Lâm Nhất, nàng ta lại lập tức trở nên lo lắng.
"Có chút rắc rối ... "
Lâm Nhất phát hiện người của phường Thất Tú hoàn toàn không hề hoảng sợ, trông như thể đã nắm chắc phần thắng, chẳng vẻ nào là lo lắng cho Lam Hồng Diễm.
"Không ổn!"
Khuôn mặt Lâm Nhất bỗng biến đổi.
Hắn âm thầm khởi động con mắt Thần Long rồi nhanh chóng nhận ra chỗ kỳ lạ, cây sáo trúc của Lam Hồng Diễm liên tục tỏa ra vô số bụi bột đỏ màu máu. Hòa quyện hoàn hảo với sóng âm rồi biến thành đủ loại cảnh tượng kỳ lạ, những hạt bụi đỏ đó mang theo cực kỳ tà ác.
Có độc!
Gương mặt Lâm Nhất lạnh hẳn đi, tuy không phạm quy nhưng thực sự quá bỉ
ổi.
Phụt!
Lâm Vãn vốn đang chiếm thế ưu thế áp đảo thì cơ thể bỗng mềm nhũn, phun ra một ngụm máu.
Nàng ta phun ra một ngụm máu đen, trông cực kỳ đáng sợ.
"Lâm sư tỷ!"
Đại điện Hương Vân lập tức trở nên rối loạn, một đám người hoảng hốt kêu lên không ngớt.
Hứa Đông Phi đứng trong đám người của phường Thất Tú nhếch môi thn nhiên cười nói: "Kết thúc rồi."
Bịch bịch bịch!
Từng con rắn nhỏ nhân cơ hội lao lên cắn lấy Lâm Vãn, chưa dừng lại ở đó, ánh mắt Lam Hồng Diễm lóe lên vẻ đắc ý, không hề có ý định ngừng thổi sáo trúc.
Âm!
Xà Vương dài trăm trượng đang cuộn tròn nằm trên mặt đất bỗng gào lên rồi há to cái miệng đỏ như máu táp về phía Lâm Vãn.
"Không!"
Vẻ mặt Lạc Thư Di chợt thay đổi, miệng há hốc kinh hãi, suýt nữa đã gục ngã.
Bạn có thể dùng phím ← → hoặc WASD để lùi / sang chương.